Mục lục
Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng hắn, thật sự có vài phần không đành lòng đâu?
Hắn không làm gì hiểu được ý tứu của Uất Trì Tà Dịch, hắn đã biết tình hướng của Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng lại vẫn không có tới tìm chính mình?
Thật sự là kỳ quái, nếu là thật sự yêu nàng, hắn nên......
Lựa chọn buông tay.
Đây là ý nghĩ của U Minh Vương, dù sao, muốn luyện công đến được trình độ như Đông Phương Ngữ Hinh, cũng không phải ngày một ngày hai là có thể đạt tới .
Nhưng Uất Trì Tà Dịch lại không có đến......
Hiện tại lại xuất hiện thập giai ma hạch, hắn có phải hay không nên......
Nhưng buông tay như thế, trong lòng lại có vài phần không cam lòng.
U Minh vương có chút do dự, muốn buông tha Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng......
Không buông tha, lại lo lắng đến lúc đó chậm trễ chính sự của chính mình.
Hắn đứng lên, chậm rãi đi ra ngoài.
Bất tri bất giác , thế nhưng hắn đến địa phương U Huyền luyện công.
U Huyền tựa hồ vừa mới ngồi xuống chơi, hắn đang cùng thị vệ nói chuyện.
“Điện hạ, ngươi đối với Hoan Hoan tốt như vậy, bé mới lớn bao nhiêu a, ngươi sẽ không lo lắng thời điểm bé lớn bé không thích ngươi sao?”
Tuy rằng, hắn cũng cảm giác điện hạ của mình là tốt nhất, nhưng......
Tâm tư tiểu hài tử, rất không ổn định.
“Lo lắng a...... Nhưng ta nếu như không giúp bé, bé mà biết lại càng không thích ta ......”
Hắn nếu như ngay cả thân nhân của bé cũng không cứu, kia......
Tiểu Hoan Hoan nhất định sẽ hận chết hắn .
“Nhưng điện hạ, tiểu tử bên cạnh bé đối với bé cũng có ý tứ a......”
Hắn nói tiểu tử, tự nhiên là Tiểu Nhạc Nhạc.
“Tiểu Hoan Hoan đáng yêu như vậy, có người yêu mến bé là chuyện thật bình thường, nhưng bé sẽ thích ta ......”
U Huyền nói cực kì tự tin, tự tin như vậy, khiến U Minh vương nghe xong thật thoải mái.
Đúng vậy, nếu như U Huyền lựa chọn bàng quan, tiểu nha đầu kia, khẳng định chết già cũng sẽ không cùng hắn lui tới.
Nhi tử chính mình có đôi khi cũng rất thông minh.
Xem gương mặt còn non nớt kia , dung mạo tuyệt mỹ --
Chính mình cũng từng là như vậy.
Nhưng hôm nay......
U Minh vương vuốt mặt chính mình, đây là bí mật của gia tộc bọn họ, nhưng hắn không muốn cứ tiếp tục như vậy truyền xuống --
Thậm chí , tiếp tục kéo dài về sau, mãi cho đến đời con cháu của hắn.
Không, hắn muốn giải trừ, nhất định phải giải trừ.
Trong lòng, bỗng nhiên nhiều hơn một cái chủ ý, hắn......
Muốn nghĩ cách khôi phục bộ dáng lúc trước......
Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi chán ghét ta như vậy sao? Nếu như, ta cũng biến thành bộ dáng lúc trước, là một mỹ nam tử , ngươi còn chẳng thèm ngó tới ta nữa hay không?
Hủy ngươi, là điều ta không mong muốn, ta cũng chưa từng nghĩ tới sẽ làm như vậy.
Nhưng giáo huấn, là cần phải có --
“Cầm thú......”
Đỡ eo nhỏ đang đau, Đông Phương Ngữ Hinh không rõ, vì sao Uất Trì Tà Dịch dục vọng lại lớn như vậy a?.
Thời điểm lần trước tuy rằng mệt, nhưng nàng tốt xấu còn có võ công chống đỡ, nhưng lần này......
Thành một người không có võ công, thể lực tự nhiên kém đi rất nhiều.
Mệt chết ......
“Hinh Nhi, ta đã quên võ công nàng hiện tại......”
Xem khuôn mặt nhỏ nhắn mệt mỏi, Uất Trì Tà Dịch có chút xin lỗi, hắn đã quên, không khống chế được chính mình.
“Hừ......”
Đông Phương Ngữ Hinh hừ lạnh một tiếng, lúc nãy vẫn còn sáng giờ đã tối, những người đó cũng không có tới kêu bọn họ ra ăn cơm .
Phỏng chừng, đều biết bọn họ đang vội cái gì .
Đông Phương Ngữ Hinh cũng không đói, liền nằm ở trên giường, nhìn Uất Trì Tà Dịch nói:
“Người không biết còn tưởng rằng chàng bao lâu không......”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK