Mục lục
Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mẫu thân, người cũng biết con căn bản sẽ không có ý tứ này a......”
Nàng làm sao có thể không tin bà đâu? Nàng chỉ là......
“Đó là có ý tứ gì?”
Nữ vương vẫn như cũ có chút không vui, cả giận nói:
“Biết đi tới đây có thể là chịu chết, cho nên chính mình ngây ngốc đi tới đây, không nói cho mẫu thân?”
Đông Phương Ngữ Hinh có chút xấu hổ, nàng xác thực có băn khoăn phương diện này.
“Con a, nếu mẫu thân sợ chết, liền sẽ không luôn luôn cùng con ......”
Hãn, lời này có chút đả kích người, nhưng tựa hồ là chính xác.
Bên người nàng, luôn có phiền toái như vậy, nguy hiểm.
“Con......”
“Nếu không phải ta cảm giác con không quá đúng, liền vụng trộm nhìn con, hôm nay nói không chừng con thật sự chết tại đây ......”
Đông Phương Ngữ Hinh không phản bác, nàng sai lầm rồi, không nên không nói cho nữ vương.
“Mẫu thân, người cũng đừng nói Hinh Nhi, nàng chính là tính tình này......”
Quốc sư nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh, nàng a, cứ không yên tâm Uất Trì Tà Dịch a.
“Ách, đúng rồi, quấy rầy các ngươi một chút......”
Xem tình cảm thân mật giữa bọn họ như vậy, Bạch Sử có chút hâm mộ, nhưng......
Hắn có vấn đề, chuyện của hắn, Uất Trì Tà Dịch nói qua muốn hỏi Đông Phương Ngữ Hinh.
Bạch Sử vừa mới mở miệng, Uất Trì Tà Dịch mới nghĩ chuyện này, hắn xin lỗi nhìn Bạch Sử liếc mắt một cái, hỏi:
“Hinh Nhi, đây là Bạch Sử, cũng là bị Long Vương khống chế, nhưng mà sau khi hắn khôi phục liền luôn luôn giúp ta cùng Tiểu Hoan Hoan đấy? Hắn trúng độc, muốn nàng giúp hắn giải độc......”
“Không được......”
Đông Phương Ngữ Hinh vừa muốn mở miệng đáp ứng, nữ vương liền quyết đoán cự tuyệt.
“Ách...... Mẫu thân, cáinnày, hắn thật sự không phải người xấu a......”
Uất Trì Tà Dịch có chút sốt ruột, nữ vương cũng không phải là một người không phân rõ phải trái như vậy, lần này bà thế nào như vậy ......
Võ đoán?
Bạch Sử là có giết người, làm qua rất nhiều chuyện xấu, nhưng đều là bởi vì Long Vương, bản tính của hắn cũng không xấu .
“Ha ha, kỳ thật cũng không có việc gì, Uất Trì Tà Dịch, cám ơn ngươi......”
Bạch Sử xem bọn hắn không đồng ý, cũng không cưỡng cầu, độc của hắn, mặc dù là Đông Phương Ngữ Hinh đáp ứng rồi, cũng chưa chắc có biện pháp.
Nhưng mà, nếu bọn họ đáp ứng rồi, còn có một đường hi vọng, nhưng bọn họ không đáp ứng......
Liền một chút hi vọng cũng không có.
Nhưng mà, hắn cũng không hối hận, giúp đỡ Uất Trì Tà Dịch đối phó Long Vương, Long Vương đã chết, hắn cũng khôi phục tự do, những ngày cuối cùng này, hắn sẽ sống cho thật tốt.
“Uất Trì Tà Dịch, cám ơn ngươi, ta đây cáo từ trước ......”
Long Vương đã chết, hắn cũng không cần lưu lại --
Bạch Sử xoay người phải đi, nữ vương lại hô:
“Đứng lại, ai cho ngươi đi?”
Nữ vương, lúc trước ở cái thời không kia, chính là vương giả, tuy rằng thời điểm bìh thường bà không biểu hiện ra hơi thở vương giả, nhưng thời điểm lạnh mặt xuống, lại vẫn khí thế rất mạnh như cũ.
Bạch Sử đã xoay người, nghe được bọn họ vừa nói như vậy, thân mình hắn cứng đờ, cũng không có quay đầu, trong lòng đã có chút ảm đạm, chẳng lẽ, hôm nay cũng là ngày hắn chết hay sao?
“Thế nào, các ngươi muốn qua cầu rút ván hay sao?”
Lúc này mới giúp bọn hắn đối phó Long Vương xong, thế nhưng bọn họ cũng không cho chính mình một con đường sống?
Bạch Sử cười lạnh một tiếng, lúc trước hắn, luôn luôn cho rằng bọn họ là chính nhân quân tử, nhưng lúc này vừa thấy, tựa hồ không phải đâu?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK