Mục lục
Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit:..Lam Thiên..
Đông Phương Ngữ Hinh trong lòng cười thầm, nhưng không nói với Tiểu Hoan Hoan, bé muốn đi theo liền đi theo đi , nữ nhi của nàng có năng lực tự bảo vệ mình.
Hơn nữa, không phải còn có hai người bọn họ ở đây sao?
“Ta...... Tiểu Hoan Hoan, bên kia rất nguy hiểm ......”--
“Nếu đã rất nguy hiểm như vậy, liền mang theo cả chúng ta đi, Hinh Nhi......”
Nữ vương cùng quốc sư đi đến, mấy ngày nay bọn họ vẫn luôn bế quan, Đông Phương Ngữ Hinh cũng không có đi quấy rầy.
“Mẫu thân, người đi ra rồi ?”
Nhìn thấy nữ vương, Đông Phương Ngữ Hinh cũng không phải là cao hứng bình thường a.
“Ân, nha đầu, may mắn mẫu thân đi ra , bằng không, ngươi lại chạy......”
Nữ vương trìu mến chà xát cái mũi nhỏ của Đông Phương Ngữ Hinh , Đông Phương Ngữ Hinh nghịch ngợm le lưỡi:
“Con đây không phải là làm chính sự sao?”
“Vừa rồi các ngươi nói muốn đi chỗ nào?” Nữ vương tò mò hỏi.
“U Minh giới......”
“Cái địa phương kia, ta chưa từng được đi qua đâu? Vừa vặn cùng nhau đi qua nhìn xem một chút......”
Nữ vương thản nhiên cười, Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng nói:
“U Minh vương người đã gặp qua ... ........ Mẫu thân, con biết võ công của người lợi hại, nhưng...... Lần này người thật sự không cần phải cùng chúng con mạo hiểm a......”
Tuy rằng, nhiều thêm người liền nhiều thêm một phần lực lượng, nhưng......
Nàng không hy vọng nữ vương gặp chuyện không may. Hơn nữa, nơi đó là địa bàn của U Minh vương, ai biết sẽ phát sinh chuyện gì chứ ?
“Ngươi a, con người của ta rất thích mạo hiểm...... Thời điểm lúc trước, chúng ta chẳng phải luôn cùng nhau sao?”
Nữ vương lôi kéo cánh tay của Đông Phương Ngữ Hinh, lời nói sâu xa:
“Trên đời này, không có cái gì là rất biến thái , U Minh vương khẳng định cũng không lợi hại như vậy, có lẽ hắn đã dùng biện pháp gì đó cũng không nhất định, bất quá chỉ là thủ thuật che mắt mà thôi......”
Phải không? Đông Phương Ngữ Hinh cũng cảm giác U Minh vương tuy rằng cổ quái, nhưng không tới nông nỗi rất biến thái a.
“Ân, Con đã biết, mẫu thân, vậy ngươi vẫn là......”
“Cùng đi xông vào đi......”
Đảo chủ triệt để bị không nhìn tới , bọn họ nói chuyện của bọn họ , thậm chí hiện tại từ ba người biến thành năm người.
Này......
Quên đi, tùy tiện bọn họ đi.
“Tà Tâm......”
Hắn hô một tiếng Tà Tâm, Tà Tâm vội vàng đáp ứng.
“Mật đạo kia, ngươi nhìn xem còn có thể dùng không?”
Tuy rằng đã che lấp, nhưng giống nhau vẫn có thể mở ra .
“Có mật đạo sao? Tốt lắm a......”
Đông Phương Ngữ Hinh vừa nghe có mật đạo, cảm giác tỷ lệ thành công lại lớn thêm không ít.
Ai, tối thiểu , có thể tránh đi một ít người, trực tiếp tiến vào U Minh giới .
“Có mật đạo thật tốt, thời điểm lần trước con đi, liền gặp người của bọn họ ở bên ngoài tuần tra , sau đó bọn họ để cho con đi qua đường gì đó......”
Tiểu Hoan Hoan hưng phấn vỗ vỗ tay nhỏ bé, bé muốn hảo hảo chơi đùa một chút, sau đó thuận tiện tìm người kia......
“Người kia rất xấu ......”
Thấy bộ dáng Tiểu Hoan Hoan hai mắt sáng lên, Tiểu Nhạc Nhạc không vừa ý nói.
Thiếu niên kia, cũng không phải anh tuấn như thế a?
Cũng không giống như chính mình trưởng thành tốt, bất quá chỉ là so với chính mình lớn hơn một chút mà thôi.
Ô ô ô, hắn hiện tại hận nhất chính là chính mình không lớn a......
Vì sao hắn vẫn còn là một đứa trẻ đây?
“Tiểu Hoan Hoan......”
Tiểu Nhạc Nhạc vô cùng u buồn thét lên.
“A...... Như thế nào......”
Tiểu Nhạc Nhạc nói lần đầu tiên Tiểu Hoan Hoan không có nghe thấy, lúc này nghe thấy Tiểu Nhạc Nhạc kêu bé, bé mới nhìn hướng Tiểu Nhạc Nhạc --
Bất quá, Tiểu Nhạc Nhạc hẳn là không có chuyện gì đi, sắc mặt như thế nào lại không tốt như vậy đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK