Mục lục
Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đông Phương Ngữ Hinh thốt ra lời này, Tà Dịch chỉ biết Đông Phương Ngữ Hinh kỳ thật cũng không muốn hoàn trả những thứ này.
“Ha ha, chúng ta có thể nói chuyện cùng Tiểu Hoan Hoan, dể chính bé biết sai là tốt rồi......”
Biện pháp này không tồi, cho nên, Đông Phương Ngữ Hinh coi như là đồng ý .
“Nhưng àm, Hinh Nhi, nàng có cảm giác được không đúng rồi?”
Không đúng?
Đông Phương Ngữ Hinh lắc đầu, Uất Trì Tà Dịch than một tiếng:
“Phòng đấu giá Thành Ý cư là buổi chiều bắt đầu, nhưng...... Chợ giao dịch dưới đất buổi sáng liền bắt đầu buôn bán, theo lý thuyết giờ phút này......”
Ngạch......
Lời này vừa ra, Đông Phương Ngữ Hinh cũng cảm thấy không đúng rồi.
Phải nói, dựa theo tình huống bình thường, buổi sáng lúc bọn họ liền phát hiện không đúng rồi.
Này nọ đã đánh mất, hơn nữa Đông Phương Ngữ Hinh xem qua những thứ kia, không phải số nhỏ lượng.
Bọn họ không có khả năng không hề phát hiện.
Chợ giao dịch dưới đất là của một đám người, không phải Hắc gia gì đó, bọn họ sẽ không toàn bộ cũng chưa nhìn ra.
Giờ phút này hẳn là có người phát hiện này nọ đã đánh mất, hoặc là rất nhiều phát hiện, nhưng......
Lúc này, khách điếm này, cũng quá bình tĩnh.
Thành Ý cư đã đánh mất này nọ, khách điếm không có khả năng không hề động tĩnh .
“Ý của chàng là......”
Bỗng nhiên Đông Phương Ngữ Hinh hiểu được lo lắng của Tà Dịch, Tà Dịch nhàn nhạt cười:
“Đi thôi, dù sao cùng chúng ta cũng không liên quan, chúng ta đi nhìn xem thu hoạch của Tiểu Hoan Hoan ......
Nhưng mà, thứ này đều cất tốt lắm, tại đây là tuyệt đối không thể lấy ra dùng ......”
Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, nàng đã dặn qua Tiểu Hoan Hoan.
Tiểu Hoan Hoan thông minh như vậy, nhất định bé sẽ không làm cho người ta biết đến.
Hơn nữa......
Bé là một tiểu hài tử, ai cũng không có khả năng nghĩ đến là bé đem Thành Ý cư cướp sạch.
Hai người đi qua tìm được Tiểu Hoan Hoan, lại nhìn về phía nhẫn trữ vật, nơi này nhiều nhất là dược vật, sau đó là một ít thứ tốt.
Tiểu Hoan Hoan là luyện đan sư, tuy rằng không học tập thế nào, nhưng đối dược vật đặc biệt rất thích cùng mẫn cảm.
“Con a, tiểu nha đầu, về sau cũng không thể tùy tiện đi lấy gì đó của người ta ......”
Tiểu Hoan Hoan le lưỡi, bé biết bảo bối của mình được giữ lại:
“Mẫu thân, con muốn luyện chế chút đan dược......”
Luyện đan sư, quan trọng nhất vẫn là thực tế luyện chế, Đông Phương Ngữ Hinh biết Tiểu Hoan Hoan muốn đề cao trình độ luyện đan của mình, nàng cũng không phản đối:
“Bây giờ sao?”
“Vâng, con cần luyện chế đơn giản một chút, rất nhanh ......”
Đông Phương Ngữ Hinh nhàn nhạt cười:
“Vậy ta xem con......”
“Tốt......”
Có mẫu thân xem, ở một bên đề điểm một chút, vậy tốt nhất --
“Tiểu Hỏa Cầu......”
Tiểu Hoan Hoan triệu hồi ra Tiểu Hỏa Cầu, Tiểu Hỏa Cầu rất hưng phấn.
Nàng thích nhất xuất ra, nhưng thời điểm bình thường, nàng cũng không có thể hiện thân.
Nhìn đến Tiểu Hỏa Cầu, ánh mắt Đông Phương Ngữ Hinh vừa chuyển, bỗng nhiên có một chủ ý.
“Tiểu Hỏa Cầu......”
Trên mặt mang theo ý cười sáng lạn, bỗng nhiên Tiểu Hỏa Cầu có cảm giác bị tính kế.
“Tiểu Hoan Hoan, Hinh Nhi tươi cười thật là khủng khiếp a......”
Tiểu Hỏa Cầu run rẩy nói, Tiểu Hoan Hoan không hiểu xem nàng:
“Không có a, tại sao ta không cảm giác được?”
Còn chưa có cảm giác, rõ ràng chính là quá khủng bố.
Tiểu Hỏa Cầu bi kịch, nàng biết chính mình khẳng định là bị Đông Phương Ngữ Hinh tính kế.
“Tiểu Hỏa Cầu, ngươi khi dễ ta......”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK