Một đêm không ngủ, tất nhiên mấy người trở về đi ngủ bù.
Mà người của Đậu phủ, cũng là một đêm không ngủ, bọn họ lại muốn sửa sang lại này phòng ở không trọn vẹn.
Đậu thượng thư, Đậu Chí Kình, Đậu Chí Văn tụ cùng một chỗ, nhớ lại chuyện kỳ quái phát sinh ngày hôm qua.
“Là Đông Phương Ngữ Hinh làm ......”
Đậu Chí Kình rất khẳng định nói, hắn không có chứng cớ, nhưng trừ bỏ Đông Phương Ngữ Hinh, hắn không biết ai còn có bản lãnh này.
Hơn nữa, tựa hồ bọn họ cũng không có kẻ thù nào khác a.
“Cái này...... Vậy phải làm sao bây giờ?”
Đông Phương Ngữ Hinh, cùng bọn họ mà nói chính là ác ma.
Đậu thượng thư bất an hỏi, Đậu Chí Văn còn lại là khẩn trương, lần trước bị Đông Phương Ngữ Hinh thiến, lần này......
Đó là nữ nhân sao? Chính là biến thái.
“Không có biện pháp, trừ phi......”
Ánh mắt Đậu Chí Kình buồn bã, Đậu thượng thư vội hỏi:
“Con muốn nói báo quan sao?”
“Không được...... Phụ thân, người nghĩ xem, chúng ta vừa không có chứng cớ, làm sao báo quan? Cũng không thể nói hoài nghi là Đông Phương Ngữ Hinh làm đi? Cho dù là có chứng cớ, hiện tại Đông Phương Ngữ Hinh có Nhân vương che chở, cho dù là náo đến chỗ hoàng thượng, cũng chưa chắc có thể chiếm được tiện nghi a......”
Lời này lại là sự thật, tuy rằng Đậu thượng thư có chút hoang mang lo sợ, nhưng......
Dù sao ông cũng làm quan nhiều năm, biết quy tắc ngầm trốn quan trường.
“Vậy...... Con nói nên làm cái gì bây giờ?”
“Chạy trốn......”
Bị nàng nhìn chằm chằm, căn bản không có biện pháp khác, trừ phi chạy trốn thần không biết quỷ không hay.
Chạy trốn......
Đậu thượng thư vừa nghe xong, căn bản liền không tiếp nhận được, tốt xấu gì ông cũng là một thượng thư, tuy rằng là quản lý lễ nghi thấp nhất, nhưng......
Để cho ông chạy trốn lén lút như vậy, Đậu Chí Kình nói không sai chứ?
“Ta lại không có làm sai chuyện gì? Vì sao muốn chạy trốn?”
Đậu thượng thư không vui nói, Đậu Chí Kình thở dài:
“Phụ thân, vậy người nói chúng ta nên làm sao đây?”
Điều này...... Ông cũng không có chủ ý, đối với nữ nhân Đông Phương Ngữ Hinh này, vốn dĩ ông không thèm để ý, nhưng lần lượt sau này, ông cũng sợ.
Mà hiện tại, Yên Nhi mang thai cũng lớn, vạn nhất có cái gì......
Ai, chạy trốn...... Điều này sao có thể a......
“Việc này, để ta suy nghĩ......”
Chạy trốn, ý nghĩa buông tha cho hết thảy, cùng ông mà nói, buông tha cho hết thảy thật sự thật không dễ dàng.
... ........
“Ai, mới sáng sớm người nào a......”
Nghe phía bên ngoài một mực kêu hô, Đông Phương Ngữ Hinh thực sự tức giận, ai nhàm chán như vậy a, còn muốn để chô người ta ngủ không?
“Vương phi...... Vương gia...... Là người trong cung ......”
Lục Hà cũng không muốn quấy rầy chủ tử nghỉ ngơi, chính là......
Ai, người trong cung, cũng không dám trực tiếp đuổi đi, bị bọn họ dây dưa không còn cách nào khác, nàng cũng chỉ có thể đi qua thông báo.
“Bọn họ...... Ngươi nói cho bọn họ, bổn vương phi đang ngủ, đang nghỉ ngơi...... Để cho bọn họ đến từ chỗ nào về lại chỗ đó biết không?”
Đông Phương Ngữ Hinh cửa cũng không mở, tiếp tục ôm tướng công ngủ.
Lục Hà có chút bất đắc dĩ, nàng buông tay, đối với công công đi theo phía sau nói:
“Ngài xem, ta cũng không còn cách nào khác...... Chủ tử chán ghét nhất là người quấy rầy nàng nghỉ ngơi ......”
Công công cũng nhìn về phía cửa phòng, hắn cũng không dám xông vào a, chính là mệnh lệnh của người trên ......
“Vậy làm phiền Lục Hà cô nương ròi, lão nô trở về bẩm báo......”
Nếu như đơn thuần chỉ một người Đông Phương Ngữ Hinh, có lẽ hắn sẽ không để ý, nhưng......
Trước mắt nhiều hơn một người Nhân vương...... Hơn nữa, Đông Phương Ngữ Hinh này cũng không phải dễ chọc.
Công công vội vàng chạy trở về, trực tiếp đến chỗ hoàng hậu, mấy ngày nay hoàng hậu đã khóc khàn cổ họng, liền nhi tử của à, nếu như thật sự bị hoàng thượng xử tử ......