Sau một phút đồng hồ. Khi Kỷ Ngôn Tâm xuất hiện ở trước mặt Địch Nhất, cô định giả vờ vô cùng đáng thương để xin giúp đỡ. Nhưng nghĩ lại, Địch Nhất không phải Tưởng Đình Kiệt. Cô có giả vờ đáng thương cũng không có tác dụng gì với người có bộ mặt than lạnh nhạt kia. Vậy là cô lại thay đổi thành vẻ mặt rối rắm, thật vất vả mới khôi phục lại vẻ mặt bình thường. Cô mới kéo Địch Nhất đến nơi không có người để nói chuyện. "Cô Kỷ, tốt nhất cô nên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.