Nghĩ tới đây, đột nhiên Kỷ Ngôn Trạch không có cách nào để đè nén phẫn nộ của mình xuống. Khi cậu đứng dậy, vừa đúng lúc thấy xe của Bạch Ý Ca dừng lại ở bên đường đối diện. Sau đó, Kỷ Ngôn Trạch chạy nhanh về phía xe của Bạch Ý Ca, cậu đã không còn lý trí để ý xem xung quanh có người nào nhìn thấy cậu lên xe hay không, ngồi vào ghế phụ lái, dường như mang theo hơi lạnh chiếm đoạt lấy nhiệt độ ấm áp dễ chịu trong xe. Từ đầu tới...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.