"Ok, hoàn toàn không có vấn đề." Kỷ Gia Dục ngoan ngoãn gật đầu, sau đó cậu ngước mắt nhìn lên đã thấy xe chạy về đến nhà mới, đeo cập sách, bung dù, vội vàng chạy về nhà. Lúc sắp tiến vào nhà, cậu nhịn không được quay lại nhìn Tưởng Đình Kiệt đang ngồi trong xe, vẫy vẫy tay, cho đến bây giờ, Tưởng Đình Kiệt ngồi trong xe ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm cậu bé không dời đi. Cửa biệt thự mở ra, Kỷ Ngôn ôm Tâm Kỷ Gia Dục một cái, hai người vừa cười vừa nói
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.