Editor: LucTieuHa3737 Beta: Thơ Thơ Bạch Ý Ca trả lời mà không hề nghĩ ngợi. Bỗng nhiên, Kỷ Ngôn Trạch lơ đãng ngước mắt lên nhìn vào đôi mắt mang theo ý cười của anh, lập tức cậu thấy xấu hổ đến mức không biết trốn đi đâu, giọng nói có hơi cứng nhắc: "Hôm nay chị tôi hẹn ăn cơm với tôi. Lúc gặp anh ở trường học, anh biết tên của tôi, anh có rất nhiều câu hỏi nhưng tôi đều không trả lời vì tôi chỉ nghĩ đến lúc đợi gặp anh vào buổi tối nay thì...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.