Kỷ Ngôn Tâm thất thần dẫn đến việc cô không ý thức được xưng hô của Tưởng Đình Kiệt đối với cô. Nếu không phải Tưởng Đình Kiệt nắm lấy tay cô, có khả năng cô sẽ phản ứng không kịp mất. "Hả? Còn việc gì sao?" "Em cầm đèn pin đi, nơi này tối lắm, em với Louis còn nhỏ sẽ dễ bị thương. Có chuyện gì thì gọi điện thoại cho anh ngay nhé." "Ừ, em sẽ gọi cho anh sau." Kỷ Ngôn Tâm nhận đèn pin từ trong tay Tưởng Đình Kiệt. Không muốn làm thời gian chậm trễ thêm, cô
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.