Sau khi nghiêm hình bức cung, cuối cùng Tưởng Đình Kiệt buông Kỷ Ngôn Tâm bị anh làm đến nỗi nhũn cả người ra. Một giây sau, Kỷ Ngôn Tâm ngã vào trong lồng ngực anh, hơi thở gấp gáp nói: "Anh cho tôi vài phút, từ từ đã. Bây giờ tôi như nhũn ra, đứng không vững." "Tôi có thể ôm cô." Lúc này, bàn tay to của Tưởng Đình Kiệt chợt kéo mông Kỷ Ngôn Tâm lên, đỡ lấy cô, để cô tách hai chân ra để bên hông mình, thân thể hai người kề sát nhau. Vì...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.