Mục lục
Ngài Tổng Giám Đốc, Buổi Tối Gặp!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tôi không biết.."

Kỷ Ngôn Tâm muốn giải thích, nhưng mà Tưởng Đình Kiệt lại không nghe.

Nghe vậy, Tưởng Đình Kiệt cười lạnh trào phúng nói: "Cô nhìn không ra ánh mắt Lục Phong Niên nhìn cô rất hèn mọn bỉ ổi sao? Lúc cô đánh bida, ông ta hận không thể dán mắt ở chân của cô, cô cũng không phát hiện một chút nào sao? Rốt cuộc là cô thật sự quá ngây thơ, không hiểu ám chỉ này, hay là tôi đã quấy rầy chuyện tốt của cô rồi hả? Ban đầu cô đúng là muốn cùng Lục Phong Niên phát sinh chuyện gì sao? Nếu cô thật sự muốn dựa vào thân thể để làm giao dịch, thì nên tìm tôi. Bởi vì cô không có bị người khác chơi qua trước đó, nên tôi vẫn còn hứng thú đối với cô. Nếu cô lựa chọn người để dùng thân thể câu - dẫn là tôi, tôi bảo đảm thứ cô có được ở chỗ tôi càng tốt hơn, không phải sao?"

"..."

Kỷ Ngôn Tâm nhìn ra được Tưởng Đình Kiệt quan tâm mình, cô muốn cảm ơn, kết quả bị Tưởng Đình Kiệt mỉa mai như vậy, ngay lập tức cô không muốn nói chuyện.

Giây tiếp theo, bỗng nhiên cô nhớ lại đôi bàn tay đầy mỡ của Lục Phong Niên sờ qua đùi cô. Sau đó, cô nhịn không được cảm giác chán ghét lôi váy ở trên đùi chà lau, hành động này của cô bị Tưởng Đình Kiệt nhìn thấy. Trong nháy mắt, khơi dậy một sự chiếm hữu mãnh liệt trong đôi mắt sâu thẳm của anh.

Đột nhiên trong đầu Tưởng Đình Kiệt lóe lên một ý niệm mãnh liệt.

"Kỷ Ngôn Tâm!"

"Hả?"

Ngay lúc này, Tưởng Đình Kiệt không hề báo trước cúi người đè Kỷ Ngôn Tâm té nhào ở trên bàn bida, bàn tay to của anh đỡ đầu cô, che chắn cô không bị nguy hiểm do va đập xuống mặt bàn theo quán tính. Đồng thời, thân thể cao lớn của anh áp chế hạ thân cô, mỗi một chỗ của hai người đều thân mật không một chút kẽ hở. Khi anh cúi đầu, ánh mắt anh sâu thẳm chăm chú nhìn cô. Cho đến khi Kỷ Ngôn Tâm thấy được chính mình trong đôi mắt của anh.

"Tưởng Đình Kiệt.."

"Tôi giúp cô khử trùng!"

Dứt lời, bỗng nhiên Tưởng Đình Kiệt hôn lấy môi cô, bàn tay to phủ xuống khuôn mặt nhỏ của cô, chậm rãi vuốt ve.

Kỷ Ngôn Tâm còn chưa kịp phản ứng hàm nghĩa khử trùng là cái gì thì đã bị Tưởng Đình Kiệt bá đạo hôn môi chiếm giữ hơi thở của cô. Chỉ một thoáng, ý thức cô dần dần đầu hàng anh xâm lược tấn công. Ngay lập tức cả người mềm rũ trong ngực anh, tùy ý bàn tay to của anh chậm rãi tiến vào trong quần áo, tùy ý vuốt ve cô.

"Ưm.."

Đột nhiên Kỷ Ngôn Tâm cảm thấy dưỡng khí hô hấp đều không có. Vì thế, cô không tự chủ duỗi tay đẩy người Tưởng Đình Kiệt ra.

Giờ phút này, bàn tay to của Tưởng Đình Kiệt ở trên người Kỷ Ngôn Tâm, mỗi một tấc da thịt đều lưu lại cảm xúc thuộc về anh. Bởi vì Kỷ Ngôn Tâm đã bị anh hôn đến ý thức hỗn loạn, căn bản là không có chú ý tới bàn tay to của anh đang chậm rãi vuốt ve hai chân cô. Anh lấy cớ là khử trùng giúp cô, kỳ thật lại danh chính ngôn thuận sờ cô, làm thân thể của cô chỉ có dấu vết và hơi thở của anh mà không phải của người khác. Hành động này dường như để chữa khỏi tâm trạng khó chịu của Tưởng Đình Kiệt trong tối nay.

Nhưng mà, bàn tay to của Tưởng Đình Kiệt đang không chịu khống chế men dọc theo chân cô đi lên trên vỗ về chơi đùa, nơi nào đó của anh tựa hồ thức tỉnh.

"Không cần.."

Bỗng chốc, cả người Kỷ Ngôn Tâm không thể kìm chế cứng đờ, lập tức thân thể căng thẳng phòng ngự Tưởng Đình Kiệt. Nhưng mà, cô không có nghe được giọng nói bản thân hình như là rên rỉ yếu ớt. Cô không nhìn thấy gò má bản thân phiếm hồng, không giống cự tuyệt mà càng giống mời gọi hơn. Cô chỉ nhìn Tưởng Đình Kiệt, nhíu mày xinh đẹp, cảm nhận được ngón tay anh không dừng lại.

Giờ phút này, Tưởng Đình Kiệt thưởng thức cô không dám lộ ra biểu cảm vui thích, trong mắt đang lan tràn sắc dục.

"Thân thể của cô muốn, đừng cự tuyệt!"

"Không.."

Kỷ Ngôn Tâm cắn chặt răng lắc đầu.

Nghe vậy, đột nhiên Tưởng Đình Kiệt nhân lúc không đề phòng hôn cô, dùng mọi biện pháp mê hoặc ý thức cô, đồng thời ngón tay trêu chọc thân thể động tình của cô.

Ở trên bàn bida, anh đứng giữa hai chân cô, vật nóng rực đã sẵn sàng chờ tiến vào cô.

"Tư thế cô chơi bóng, đặc biệt rất quyến rũ người khác!"

"Đừng.. Dừng lại.."

Bên tai, giọng nói Tưởng Đình Kiệt mê hoặc lý trí cô.

Kỷ Ngôn Tâm dưới thân anh không có giãy giụa, ngay lúc thân thể của cô và ý thức sắp bị Tưởng Đình Kiệt mê hoặc. Đột nhiên cô cắn chặt môi, nghĩ đến mới rồi, Lục Phong Niên nói qua những lời vũ nhục cô. Nếu cô chỉ kháng cự Lục Phong Niên mà không có kháng cự Tưởng Đình Kiệt, như vậy cô ngủ cùng ai có cái gì khác nhau?

Cho nên, chính là Tưởng Đình Kiệt đang vũ nhục cô.

"Hức hức.."

Trong nháy mắt, Kỷ Ngôn Tâm kìm chế không được trào ra ủy khuất trong lòng, thế mà nghẹn ngào khóc.

Bỗng nhiên Tưởng Đình Kiệt cứng đờ, dừng động tác, nhìn cô.

"Cô khóc cái gì?"

"Anh cảm thấy tôi và anh lên giường hai lần, giờ lại cùng anh trên giường, chính là bị anh cưỡng ép không phải sao?"

Tầm mắt Kỷ Ngôn Tâm bị nước mắt làm cho mơ hồ, căn bản là nhìn không rõ Tưởng Đình Kiệt.

Vẻ mặt của anh, phản ứng của anh.

Toàn bộ cô nhìn không được.

Bỗng chốc, Tưởng Đình Kiệt chậm rãi bỏ ngón tay, từ trên cao nhìn xuống cô.

"Cô khóc, là bởi vì không muốn cùng tôi lên giường sao?"

"Trong mắt anh, tôi được tính là cái gì? Người nổi tiếng trên mạng rẻ mạt sao? Cho một chút tiền là có thể chơi sao? Hay là nói, Tổng giám đốc Tưởng muốn bao - nuôi tôi sao? Muốn thuyết phục tôi dùng thân thể giao dịch với anh sao? Tôi muốn kiếm tiền, nhưng mà tôi sẽ không đê tiện đến mức lấy thân thể của mình trao đổi. Ngay cả khi tôi không có biện pháp giãy giụa phản kháng, ngay cả khi tôi bị anh ngủ qua, chỉ cần tôi không muốn, mỗi một lần tôi đều sẽ cự tuyệt anh. Tôi không thể thay đổi kết quả, nhưng sẽ kiên trì thái độ của bản thân. Nếu anh muốn tiếp tục làm, khẳng định tôi sẽ không có biện pháp cự tuyệt. Nhưng mà tôi chính là không muốn lên giường với anh!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK