Trong nháy mắt có được tự do, Kỷ Ngôn Tâm cuộn tròn cơ thể nghiêng người theo bản năng, nhắm mắt lại nhíu mày đẹp nói thầm: "Tôi không muốn làm.." Giờ phút này, Tưởng Đình Kiệt chống cánh tay ở bên cạnh cô. Những ngón tay anh quấn quanh mái tóc dài của cô, động tác vô cùng thân mật. "Nếu cô ngủ ngoan, tôi sẽ không làm tiếp nữa." "Vâng, tôi sẽ ngủ.." Chính là Kỷ Ngôn Tâm không đồng ý để cho Tưởng Đình Kiệt tiếp tục làm. Vì thế Tưởng Đình Kiệt bèn để cô nằm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.