Hôm sau. Mười giờ sáng. Lúc Kỷ Ngôn Tâm đang ngủ mơ mơ màng màng thì mơ hồ nghe được tiếng của Tưởng Đình Kiệt đang gọi điện thoại. Theo đó, ý thức của cô dần dần tỉnh lại. Tuy rằng cơ thể mệt mỏi và chưa thoát khỏi cơn buồn ngủ khiến cho cô không tỉnh táo lại, nhưng mà cô muốn nhìn thấy Tưởng Đình Kiệt. Cái ý nghĩ mãnh liệt này làm cho cô chậm rãi mở mắt ra. Trong nháy mắt đó, cô nhìn thấy mình cuộn tròn trong vòng tay ấm áp ôm chặt của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.