Kỷ Ngôn Tâm giống như không kịp đề phòng bị Tưởng Đình Kiệt đột nhiên đẩy ra từ trong sự dịu dàng, có chút khó chịu không thể hiểu được. Cô vội lắc đầu, loại bỏ suy nghĩ mơ hồ. Khi nhận ra mình nằm nghiêng trong lòng anh cô lập tức ngồi dậy, cắn môi nói: "Xin lỗi, tư thế ngủ của tôi không tốt, cảm ơn anh đã đưa tôi về." Cô nhận thấy thái độ lạnh nhạt của anh, nhạy cảm muốn xuống xe trốn thoát. Nhưng mà Tưởng Đình Kiệt bỗng nhiên ôm eo cô từ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.