Cho đến khi phía sau truyền đến tiếng xe bóp còi. Tưởng Đình Kiệt buông cô ra, bàn tay to thuận thế ôm gương mặt cô, lòng bàn tay cọ qua cánh môi cô dính đầy sợi chỉ bạc còn lưu lại. Động tác này có chút tràn đầy sắc tình. Có lẽ bởi vì anh hôn quá mức điên cuồng, hay vì động tác anh quá ôn nhu. Trong lúc nhất thời, Kỷ Ngôn Tâm giống như đã bị mê hoặc, ngước ánh mắt si mê nhìn anh. Cô không nhìn thấy đôi mắt long lanh đưa tình của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.