Edit: Phạm Hiên Beta: Thơ Thơ Lúc này, bỗng nhiên Tưởng Đình Kiệt cúi người ôm lấy Kỷ Ngôn Tâm, cằm anh dụi dụi vào cổ cô, khẽ thì thầm: "Đêm nay tạm tha cho em, nhưng hương vị tiểu yêu tinh như em sẽ làm anh ngủ thật ngon, anh cũng đâu muốn bỏ mặc em nơi này." "Phụt, anh đang nói lời âu yếm hay đang giỡn chơi với em đây?" "Khác nhau sao?" "Khác chứ, khác ở chỗ em không biết mình nên thẹn thùng đáp lại, hay là không để ý tới anh luôn mới tốt?"...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.