"Cuối cùng cô cũng chịu quay về sao?" "Ồ, quả nhiên là anh nhớ tôi." "Là tôi nuông chiều cô nên mới đồng ý cuối tuần cho cô về nhà. Tối nay, cô phải bồi thường tôi cho tốt." Dứt lời, Tưởng Đình Kiệt cúi người nhẹ cắn cần cổ Kỷ Ngôn Tâm. Kỷ Ngôn Tâm không thể đè nén run rẩy được, thân thể cô nhào vào ngực anh, cọ nhẹ nhẹ làm nũng nói: "Trừng phạt với bồi thường có gì khác nhau sao?" "Tối nay tôi sẽ cho cô tự thân trải nghiệm một chút sự khác...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.