Vừa nói chuyện Kỷ Ngôn Trạch vừa cầm lon nước ném trở về. Bỗng chốc, Bạch Ý Ca nhận lấy lon nước, không có suy nghĩ nhiều liền mở ra. Trong nháy mắt, đồ uống có ga phun trào bắn ra bốn phía, làm cho cả người Bạch Ý Ca ướt đẫm. "Mẹ kiếp!" "Cảm ơn." Kỷ Ngôn Trạch cố kìm nén không cười. Cậu đi lên trước, nhận lấy lon nước, cười tủm tỉm uống một ngụm, hả giận! Giờ phút này, Bạch Ý Ca nhìn bộ dáng đắc ý của cậu, đột nhiên lại không cảm thấy tức...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.