Mục lục
Huyền Giới Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- À, Thạch Mục, ngươi đã phát hiện ra điều gì?

Kim Phượng bà bà nhìn con mắt của Thạch Mục tỏa ra kim quang, giọng hỏi hơi có chút kinh ngạc.

- Phía dưới chỗ đất nứt đó có chút khác thường.

Thạch Mục do dự một chút, đáp.

Hắn lúc này liên thông tầm mắt của Thái Nhi. Hai loại Linh mục thần thông chồng lên nhau, khe hở trên mặt đất cùng hư không có chút khó dò, nhưng lại giống với quang điểm phù văn ở Bát Vu Không Gian lúc trước.

- Khác thường?

Mọi người nghe vậy liền cả kinh, vội vàng thi triển thần thông của chính mình, dò xét về phía khe đất nứt, nhưng đều không phát giác được cái gì.

Đuôi lông mày của Kim Phượng bà bà khẽ nhướn, nhàn nhạt liếc nhìn Thạch Mục. Bà ta vừa rồi có sử dụng bí thuật dò xét, cũng không tìm ra cái gì khác thường. Những Thần cảnh khác cũng không thấy có gì không ổn, nếu có gì không ổn, cũng không có khả năng không có người tìm ra.

- Thạch đạo hữu không biết đã nhìn thấy cái gì? Chúng ta không thấy được gì cả a.

Hãn Chiết cười ha ha nói.

Triệu Dịch trực tiếp trưng ra bộ mặt mỉa mai, khinh thường nhìn Thạch Mục. Khóe miệng Thạch Mục không nhúc nhích, cũng không mở miệng nói gì.

Đúng lúc này, phía dưới hòn đảo nổ mạnh ầm ầm, khe hở lớn bỗng khép lại. Hắc khí phía trong khe đất nứt cuồn cuộn bay lên, bên trong dường như đang xảy ra biến cố rất lớn. Kim Phượng bà bà biến sắc.

- Tình huống không ổn, mau qua xem, nhưng phải cẩn thận một chút.

Thân hình bà ta biến thành đạo ánh sáng đỏ, bay về phía khe hở. Những người khác vội vàng đuổi theo.

Thạch Mục nhíu mày, nhưng cũng phải bay theo. Tất cả mọi người có tu vi Thần cảnh, Thánh giai đều bay vào trong khe đất nứt. Cánh tay Kim Phượng bà bà vung lên, bắn ra kiếm khí màu đỏ hơn mười trượng, chém lên hắc khí.

Xoẹt một tiếng, hắc khí bị chém thành một khe hở lớn, hóa thành hắc diễm cuồn cuộn nổ rách hiện ra một hạp cốc trống rỗng, không có cái gì cả. Kim Phượng bà bà biến sắc. Đúng lúc này cảnh sắc chung quanh chợt mơ hồ, tiếp theo trời đất quay cuồng một hồi, xuất hiện trong không gian u ám.

Trong không gian khắp nơi phiêu đãng sương mù màu xám tràn đầy lệ khí và khí tức tử vong. Sắc mặt tất cả mọi người đều đại biến.

- Nơi đây là địa phương nào?

Thạch Mục biến sắc, trong nội tâm hiện lên vô số khả năng. Tình hình bây giờ cũng giống như tối qua, chẳng qua không gian này khác pháp bảo không gian tối qua, giống như một không gian trận pháp hơn.

- Không được hoảng hốt, đây là một không gian do đại trận hình thành, chúng ta ắt đã rơi vào trong bẫy của kẻ địch rồi.

Kim Phượng bà bà nhìn xung quanh mấy lần rồi nói.

Thạch Mục lẳng lặng đứng sang một bên, thần sắc không có biến hóa nhiều.

- Hặc hặc! Các ngươi đã được Thạch đầu cảnh cáo mà đều không nghe, hiện tại lọt vào trong bẫy rồi a.

Thái Nhi cười ha ha nói.

Mặt mấy vị Thần cảnh đại năng nóng lên, vừa thẹn vừa giận. Thạch Mục nhướn mày, trừng mắt nhìn Thái Nhi. Thái Nhi hừ một tiếng rồi mới im miệng.

- Không thể tưởng tượng được ngươi có Linh Mục thần thông cao như vậy, lúc trước đã xem thường ngươi rồi.

Kim Phượng bà bà nhìn Thạch Mục nói.

- Kim Phượng bà bà quá khe, tại hạ cũng chỉ trùng hợp phát hiện một ít manh mối, không biết đây là đại trận gì?

Thạch Mục hỏi.

- Trận pháp này chí âm chí hàn, nếu ta không nhầm thì ắt là Huyền Âm Di Thiên Trận trong truyền thuyết.

Kim Phượng bà bà đáp.

Tất cả mọi người nghe vậy đều lộ vẻ mê hoặc, hiển nhiên chưa bao giờ nghe qua pháp trận này, mấy Thần cảnh đại năng cũng vậy.

- Nhìn tình hình nơi này có lẽ ba vị Tộc trưởng không có ở chỗ này.

Thạch Mục nói.

- Không sai, ba vị Tộc trưởng căn bản không ở chỗ này, chúng ta đã bị lừa rồi.

Bà ta oán hận nói.

- Lừa? Ngài nói Triệu Cự? Làm sao có thể?

Triệu Linh Lung lắc đầu, vẻ mặt không tin.

- Tuy rằng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng căn cứ tình huống bây giờ thì vô cùng có khả năng là Triệu Cự đã lừa gạt chúng ta.

Triệu Chu Đồng lạnh giọng nói.

- Đúng vậy, bây giờ nghĩ lại thì có rất nhiều điểm nghi ngờ.

- Thân phận Triệu Cự trong tộc cũng không phải là thấp, vì sao hắn phải nói dối?

- Nếu không phải là hắn thì làm sao chúng ta có thể dễ dàng tin tưởng?

Những người khác đua nhau gật đầu, hiển nhiên đều đồng ý.

- Trước tiên mặc kệ Triệu Cự, chúng ta trước hết phải rời khỏi đây đã. Kim Phượng bà bà, ngươi có vẻ hiểu rõ trận pháp này nhất, làm sao để hóa giải nó?

Bàn Quy tộc Vu Vân hỏi.

Những người khác đều nhìn về phía Kim Phượng bà bà. Tu vi bà ta cao nhất, kiến thức cũng cao, mọi người không hẹn đều tôn bà ta làm thủ lĩnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK