Dịch: Lap Tran ------ Tới gần chạng vạng, mặt trời ngã về tây, ánh nắng chiều hoà cùng Thánh thành Gia Mã trông cực kỳ đẹp đẽ. “Hô, nên đi ăn một chút gì đó.” Trong phòng, Tiêu Sắt ngồi xếp bằng trên đài sen tu luyện chậm rãi mở mắt, than nhẹ một tiếng, sờ sờ cái bụng xẹp lép, lẩm bẩm nói. Thu hồi đài sen và Hãn Hải hộ thân tráo xong, Tiêu Sắt vừa định mở cửa thì có tiếng gõ cửa vang lên. Mở cửa phòng, Tiêu Sắt hơi sửng sốt vì thấy Nhã Phi,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.