Dịch: Lap Tran
-----
“Này này... Nghe nói không, mấy tháng trước Tiểu Y Tiên tìm được bảo vật tiền nhân lưu lại ở Ma Thú sơn mạch, nghe nói bên trong có công pháp Huyền giai đó!”
“Công pháp Huyền giai? Thật hay giả, không thể nào.”
“Ta cũng không biết, đây là tin tức do Lang Thủ dong binh đoàn truyền ra, hiện tại không đơn chỉ có Lang Thủ dong binh đoàn muốn lấy được công pháp Huyền giai kia, ngay cả Trai chủ Vạn dược trai cũng muốn.”
“Vậy Tiểu Y Tiên rơi vào tình cảnh không tốt rồi, ngươi nói chúng ta có nên đi giúp nàng hay không? Dù sao ngày thường đều chịu ơn nàng.”
“Trai chủ Vạn dược trai cùng đoàn trưởng Lang Thủ dong binh đoàn Mục Xà đều là cường giả Đấu Sư cường giả, nếu ngươi muốn tìm chết thì cứ đi....”
Ở trên vách đá, nghe nội dung trò chuyện từ phía dưới, Tiêu Sắt nhíu mày, thầm nghĩ: “Xem ra Tiểu Y Tiên vẫn bị phát hiện.”
“Ca ca, ngươi tính đi cứu Tiểu Y Tiên sao?” Tiếng Long Quỳ vang bên tai Tiêu Sắt.
Tiêu Sắt khẽ gật đầu, đáp: “Cũng coi như người quen.”
Long Quỳ cười nói: “Vậy ca ca liền đi thôi, với thực lực hiện tại của ca ca, hẳn là ở Thanh sơn trấn không ai có thể uy hiếp được.”
“Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ không cho ta đi đây.” Tiêu Sắt mỉm cười, có chút kinh ngạc nói.
“Hì hì, Long Quỳ biết ca ca đối xử với Tiểu Y Tiên không bình thường, ta nghĩ hẳn là ca ca đã biết Tiểu Y Tiên từ trước rồi.” Ánh mắt đầu tiên khi nhìn đến Tiểu Y Tiên, Long Quỳ liền nhận ra Tiêu Sắt đối xử với Tiểu Y Tiên khác nữ hài tử bình thường, thậm chí còn chủ động chia sẻ bảo vật trong sơn động, tuy rằng đều là vật vô dụng với hắn nhưng chuyện này chưa từng có tiền lệ.
Đối với nghi vấn của Long Quỳ, Tiêu Sắt gật đầu, không có phủ nhận.
Đúng là hắn đã biết Tiểu Y Tiên ở kiếp trước.
Lặng yên không một tiếng động ngắt lấy Huyết liên quả, Tiêu Sắt không tiếp xúc với mấy tên lính đánh thuê kia, lập tức di chuyển về phía Thanh Sơn trấn bên ngoài Ma Thú sơn mạch.
Trở lại trấn nhỏ, nghe tiếng ầm ĩ từ những người chung quanh,Tiêu Sắt cảm khái lắc lắc đầu, hắn đã ở Ma Thú sơn mạch vài tháng, có lẽ bởi vì tính quần cư của nhân loại, giờ phút này trở lại xã hội nhân loại, hắn có cảm giác thoải mái không nên lời.
Không lưu luyến sự nhộn nhịp của trấn nhỏ, đi qua mấy con đường trong trí nhớ, Tiêu Sắt lại đi tới Vạn dược trai, giờ phút này, Vạn dược trai đã có thêm không ít hộ vệ, trong ngoài, mỗi cửa đều có ít nhất có hai gã hộ vệ canh giữ.
Nhìn những hộ vệ này, Tiêu Sắt nhíu mày, việc cấp bách là tìm được Tiểu Y Tiên, còn không thể quấy nhiễu đến Trai chủ Vạn dược trai, nếu không, một khi hắn bị cuốn lấy, Tiểu Y Tiên rời đi một mình cũng mất nhiều hơn được.
Thúc giục Liễm khí quyết, ẩn giấu hơi thở thật kỹ, cẩn thận đi vào trang viên sau dược trai, Tiêu Sắt trèo tường mà vào, lặng yên không một tiếng động nhảy vào trang viên.
Né tránh tai mắt hộ vệ, học theo Tiêu Viêm trong nguyên tác tiện tay bắt một thị nữ, che miệng nàng, Tiêu Sắt nhỏ giọng uy hiếp: “Tiểu Y Tiên ở đâu? Mau nói, ngươi không nói hoặc kêu thì ta liền lột sạch quần áo ngươi rồi quăng ra ngoài.”
“Ngô ngô...” Bị Tiêu Sắt che miệng uy hiếp, thị nữ hoảng sợ rơi nước mắt, một lúc sau mới gật đầu, giơ tay chỉ về nơi Tiểu Y Tiên đang ở.
Biết được vị trí của Tiểu Y Tiên, Tiêu Sắt đánh thị nữ ngất đi, sau đó lôi vào một góc mới cẩn thận chạy tới phòng Tiểu Y Tiên.
Sau khi tránh khỏi vài tên thủ vệ tuần tra, Tiêu Sắt đi tới gian phòng yên tĩnh cạnh một cái hồ, các cửa đều có hộ vệ canh gác, rơi vào đường cùng, Tiêu Sắt chỉ có thể lặn xuống hồ, thi triển Mông lung yên bộ, thật cẩn thận chui vào cửa sổ phòng.
Tiến vào phòng, Tiêu Sắt ngửi được một mùi hương kỳ dị ập tới, mùi hương này rất quen thuộc, đúng là mê dược mà Tiểu Y Tiên đã từng dùng.
Thân hình chợt lóe, Tiêu Sắt thi triển Mông lung yên bộ tầng thứ hai, nháy mắt di động tới phía sau người tập kích, che miệng nàng, “Suỵt, Tiểu Y Tiên, là ta.”
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Tiểu Y Tiên hơi sửng sốt, gật đầu.
Thấy Tiểu Y Tiên gật đầu, Tiêu Sắt chậm rãi buông lỏng.
“Ngươi là Tiêu Sắt?” Xoay người lui về phía sau vài bước, dùng ánh mắt kinh ngạc quan sát Tiêu Sắt một lát, Tiểu Y Tiên hỏi.
Tiêu Sắt trừng mắt nhìn nàng, tức giận nói: “Không phải ta thì còn có thể là ai?”
“Mặt nạ của ngươi đâu? Còn nữa, sao mới mấy tháng không thấy mà ngươi đã cao thế này rồi?” Nghe Tiêu Sắt xác nhận, Tiểu Y Tiên tức khắc thở ra một hơi, nàng ngẩng đầu nhìn Tiêu Sắt, hỏi liên tiếp mấy vấn đề.
“Hiện tại ta đang ở tuổi phát, lớn lên nhanh không phải là chuyện rất bình thường sao.” Tiêu Sắt cười cười, trả lời cho có. Hắn cũng không thể nói cho đối phương biết là mình dùng hồn lực của Đái Mộc Bạch mới có thể cao lên nhiều như thế này trong thời gian ngắn.
Nghe lời này, Tiểu Y Tiên bừng tỉnh hiểu ra, “Khó trách ta thiếu chút nữa không nhận ra ngươi.”
Tiêu Sắt cười khẽ đi đến trước bàn, nhấc chân bắt chéo ngồi xuống, mỉm cười nói: “Thế nào, ta đủ nhiệt tình nha, vừa nghe nói ngươi gặp nguy hiểm liền tới đây cứu ngươi, kết quả ngươi lại đánh lén ta.”
Tiểu Y Tiên cười cười, bất đắc dĩ nói: “Đây cũng là chuyện không tránh được, thực lực của tiểu nữ không tốt, đột nhiên nhìn thấy một nam nhân chui vào phòng, chỉ có thể dùng bàng môn tả đạo tự bảo vệ mình.”
“Được được, thực lực của ngươi mà không tốt, dưới Đấu Sư mà bị ngươi hạ độc, mấy ai có thể đứng lên.” Tiêu Sắt vẫy vẫy tay, dò hỏi: “Nói nói xem, sao đang êm đẹp lại bị phát hiện, chẳng lẽ ngươi không nhịn được mà nói chuyện sơn động cho người khác nghe?”
Nghe vậy, Tiểu Y Tiên thu đi nụ tươi cười, lắc đầu thở dài nói: “Ta không ngu ngốc như vậy. Là Mục Lực thuộc Lang Thủ dong binh đoàn, hắn luôn muốn theo đuổi ta, sau khi bị ta từ chối thì mua chuộc thị nữ bên cạnh ta, thị nữ lén xông vào phòng nhìn thấy có nhiều dược liệu trân quý liền nói cho Mục Lực. Bởi vậy Mục Lực mới đi rải lời đồn, nói ta tìm được động phủ tiền nhân lưu lại, chẳng những có các loại dược liệu trân quý mà còn có công pháp Huyền giai. Trai chủ Vạn dược trai cũng tin.”
Nói xong lời cuối cùng, Tiểu Y Tiên cười lạnh một tiếng: “Ha ha, hắn muốn khiến ta không cách nào ở Thanh Sơn trấn nữa, sau đó sà vào vòng tay hắn, thật buồn cười.”
“Cho nên ngươi dứt khoát tránh ở Vạn dược trai, lợi dụng dược liệu của Vạn dược trai nghiên độc dược trên Thất thải độc kinh? Sau đó sẽ rời đi?” Tiêu Sắt cười hỏi.
“Chưa đủ nha.” Tiểu Y Tiên lắc lắc đầu, ngửa mặt mỉm cười nói: “Ta òn chờ ngươi tới cứu ta nha.”
“Vậy đi thôi.” Tiêu Sắt cười cười, cũng không nói nhiều, hiện giờ tu vi của hắn đã tới Đấu Giả cửu tinh, dựa vào đấu kỹ Xích viêm kiếm, Mông lung yên bộ cùng với Cuồng sư ngâm, Đấu Sư hắn cũng không sợ.
Dù gặp đối thủ mạnh hơn nữa thì Tiêu Sắt có thể sử dụng ma kiếm, vượt cấp chém giết, nếu mà không xong nữa thì còn có biện pháp cuối cùng chính là Long Quỳ.