Trong không gian. Cổ Nguyệt Na đưa lưng về phía Tiêu Sắt, hai người khoanh chân ngồi. "Đợi lát nữa có thể sẽ có hơi đau khổ, ngươi cần nhẫn nại một chút." Nhìn thân hình hoàn mỹ của Cổ Nguyệt Na, Tiêu Sắt nuốt nước miếng. “Đến đi." Giọng nói của Cổ Nguyệt Na trong trẻo lạnh lùng, không vui không buồn, nhưng nếu nhìn biểu tình trên mặt nàng từ chính diện, sẽ phát hiện hai gò má đã ửng hồng, rõ ràng là sâu trong nội tâm của nàng cũng không bình tĩnh như trong tưởng tượng....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.