Dịch: Lap Tran ---- Sáng sớm hôm sau. Ánh mặt dịu dàng xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào nhà, Tiêu Sắt chậm rãi mở mắt, nhìn thấy Bỉ Bỉ Đông đã mặc chỉnh tề nằm nghiêng trên giường đang mỉm cười nhìn mình. “Ngươi đang nhìn cái gì?” Tiêu Sắt hỏi Bỉ Bỉ Đông. “Nhìn ngươi nha!” Bỉ Bỉ Đông cười nói. “Ta có gì đẹp?” Tiêu Sắt khó hiểu. “Nhìn cả đời cũng không đủ, ngươi nói xem tính có phải là trâu già gặm cỏ non không?” Bỉ Bỉ Đông cười hỏi. “Cái gì già hay không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.