Dịch: Lap Tran
------
Không bao lâu, hai người Tiêu Sắt đã ăn sạch một nồi cơm nhỏ, liếm liếm khóe miệng, Tiêu Sắt đưa chén ngọc đưa tới cạnh Tiểu Y Tiên đang rửa nồi, mỉm cười nói: “Tiểu Y Tiên, cơm này có mùi vị không tồi, nấu như thế nào đó? Dù là cơm bình thường nhưng nước cơm lại có hương vị như thế.”
“Không nói ngươi biết? Ta bỏ độc nha.” Nhận lấy chén ngọc, Tiểu Y Tiên cười duyên nói.
“Ách...” Tiêu Sắt liếc nàng một cái, tức giận nói: “Xem ra về sau phải gọi ngươi là tiểu độc nữ.” Có được ký ức của Luyện dược sư lục phẩm, tự nhiên hắn có thể nhìn ra nước cơm có độc hay không, nếu không thì hắn cũng sẽ không yên tâm với Tiểu Y Tiên, chuyện này không liên quan đến tâm cơ, chỉ là thủ đoạn bảo hộ bản thân cơ bản nhất mà thôi.
“Tốt nha! Về sau ngươi gọi ta là ta tiểu độc nữ, ta sẽ chuyên phụ trách cho ngươi ăn độc.” Ngoài dự đoán, Tiểu Y Tiên không có bất mãn, ngược lại còn nóng lòng muốn thử.
Nhìn bộ dáng hưng phấn của Tiểu Y Tiên, Tiêu Sắt xoa xoa trên trán, giọng điệu run rẩy nói: “Này...Này vẫn nên thôi đi.”
Chờ đến khi Tiểu Y Tiên rửa chén xong, hai người tiến vào nhà gỗ, Tiêu Sắt uống một ly trà do Tiểu Y Tiên pha, sau đó nghiêm mặt nói: “Tiểu Y Tiên, theo ta biết thì có ba phương pháp giải quyết Ách nạn độc thể.”
“Ba phương pháp?” Nghe vậy, mắt Tiểu Y Tiên tức khắc sáng ngời, đứng dậy đi đến trước mắt Tiêu Sắt, nhanh chóng hỏi: “Ba phương pháp nào?”.
“Ách..” Tiêu Sắt đè Tiểu Y Tiên đang có chút run rẩy ngồi xuống, vội vàng nói: “Đừng nóng vội, nghe ta nói xong đã.”
“Phương pháp thứ nhất đơn giản nhất cũng khó nhất, tìm được trái ác quỷ độc, ăn nó vào thì ngươi liền biến thành người độc, chất độc hoà cùng thân thể, dù cơ thể không thể luyện hóa độc tố dư thừa cũng có thể dựa vào bài tiết, bài trừ ra khỏi cơ thể, nhưng ta cũng không kiến nghị, bởi vì thế này thì ngươi cần thường xuyên bài tiết, đồng thời hơi thở cũng có năng ẩn chứa kịch độc, trừ phi có thể tìm được phương pháp giải trừ tác dụng phụ của trái ác quỷ. Đương nhiên, tiền đề vẫn là ta có thể tìm được trái ác quỷ độc.”
“A...” Nghe bài tiết, hít thở chứa độc, Tiểu Y Tiên cảm thấy buồn nôn, nếu thật sự như vậy thì khác gì cái xác không hồn, nàng hỏi tiếp: “Vậy phương pháp thứ hai?”
“Hồn cốt, đây là một đồ vật nằm trong cơ thể hồn thú, một loại sinh vật giống ma thú, thay vì nói là xương cốt cũng có thể nói là năng lượng, sau khi luồng năng lượng này dung nhập vào cơ thể sẽ khả năng chứa đựng độc tố, ức chế đột tố bùng nổ.”
Còn không đợi Tiểu Y Tiên đáp lời, Tiêu Sắt tiếp tục nói: “Loại thứ ba là phương pháp độc đan, là phương pháp hữu hiệu nhất, căn bản nhất, hoàn hảo nhất, ngưng tụ độc tố trong cơ thể thành độc đan, sau đó ăn vào và luyện hóa liền có thể khống chế. Nhưng ta chỉ biết tới phương pháp độc đan này, chưa nắm giữ, trừ chuyện này ra, ngưng tụ độc đan còn cần ba loại tài liệu cực kỳ quý hiếm: Một là ba loại dị hỏa, hai là ma hạch Thiên hạt độc long thú thất giai, ba là Bồ đề hóa thể tiên.”
Nghe Tiêu Sắt liên tục phun ra vài từ ngữ xa lạ, Tiểu Y Tiên trợn mắt, khuôn mặt đẹp trắng bệch, có chút tuyệt vọng.
Nhìn vẻ mặt sầu thảm của Tiểu Y Tiên, Tiêu Sắt dịu dàng cười nói: “Yên tâm đi, ta nói cho ngươi là để ngươi biết được không phải không thể giải quyết Ách nạn độc thể, lại nói tiếp, nếu ta không đưa Thất thải độc kinh cho ngươi, ngươi cũng sẽ không thức tỉnh Ách nạn độc thể sớm thế này, sau này ta chắc chắn giúp ngươi giải quyết.”
“Được.” Tiểu Y Tiên kiên định gật đầu, bàn tay nắm chặt váy.
Thời gian chậm rãi trôi đi, từ sau ngày Tiêu Sắt nói toạc chuyện Ách nạn độc thể, những ngày trong sơn cốc trôi qua nhàn nhã, bình yên.
Ban ngày Tiêu Sắt tu luyện đấu kỹ, kiếm pháp, buổi tối luyện dược... Rèn luyện đấu khí... Lại luyện dược.... Lại rèn luyện đấu khí, cộng thêm ngủ đủ giấc.
Còn Tiểu Y Tiên thì vẫn nghiên cứu Thất thải độc kinh.
Đáng giá nhắc tới chính là Tiêu Sắt phiên dịch Huyền thiên bảo lục thành ngôn ngữ đại lục Đấu Khí giao cho Tiểu Y Tiên, trừ một ít kỹ xảo phòng thân còn có phối phương các loại kịch độc, trong đó không thiếu độc dược có thể uy hiếp Đấu Vương, Tiểu Y Tiên nhận được xem như bảo vật.
Có lẽ vì Tiêu Sắt biết thân phận độc sư của Tiểu Y Tiên nhưng vẫn như không xa lánh nàng nên Tiểu Y Tiên cũng hoàn toàn mở lòng với Tiêu Sắt, thậm chí còn thường trêu chọc nhau.
Mỗi lần như vậy thì Tiêu Sắt đều chọc Tiểu Y Tiên mặt đỏ tai hồng, sau đó trốn vào trong nhà gỗ.
Những ngày bình yên trong cốc cứ trôi qua như thế. Vào buổi sáng ngày cuối của tháng, Tiêu Sắt nghênh đón lần trao đổi mới.
【 Đinh, thời hạn một thàng đã đến, chúc mừng ký chủ đạt được một lần trao đổi. 】
Nghe tiếng hệ thống nhắc nhở, khoé miệng Tiêu Sắt cong lên, khẽ chạm vào nạp giới, lấy ra một cây xương sườn trắng, đây là xương của ma thú Độc giác ngưu nhất giai, Tiêu Sắt đã gặm hết thịt rồi, hiện giờ hắn không chỉ suy xét cho mình và Long Quỳ mà còn phải suy xét cho Tiểu Y Tiên.
Dùng vật phẩm cùng loại hình có cơ hội gia tăng tỷ lệ đổi được vật tương tự, nếu có thể đổi được một khối hồn cốt thì không thể tốt hơn rồi.
“Hệ thống, dùng khúc xương trong tay ta tiến hành trao đổi.” Tiêu Sắt lên tiếng.
【 Đinh, chúc mừng ký chủ đổi được Hãn hải càn khôn tráo đến thế giới Đấu La đại lục. ( nhắc nhở: Đã loại bỏ ấn ký của chủ nhân cũ, vật vô chủ. ) 】
“Trời đất... Dĩ nhiên là Hãn hải càn khôn tráo, thứ này chính là Thần khí bảo mệnh nha.”
Ở thế giới Đấu La đại lục.
...... Thiên Đấu thành, phủ Thái Tử.
Thiên Đấu đế quốc.
Trước bảo khố Thiên Đấu hoàng cung.
Tới chiều tới, Tứ hoàng tử Tuyết Lạn, mang theo một nữ tử mỹ lệ chậm rãi đi đến cửa bảo khố.
“Xin lỗi, Tuyết Lạn hoàng tử, không có sự cho phép của bệ hạ, bất luận kẻ nào cũng không được đi vào.” Trước cửa bảo khố có hai kỵ sĩ giáp sắt cầm trường thương bắt chéo, ngăn cản Tuyết Lạn cùng nữ tử.
“Tuyết Lạn điện hạ, không phải ngài nói có thể mang ta đi chọn kiện bảo vật sao? Chuyện này...” Thấy con đường bị ngăn lại, nữ tử mỹ lệ bên cạnh Tuyết Lạn kéo kéo cánh tay hắn, làm nũng.
Nghe vậy, Tuyết Lạn nhíu nhíu mày, nữ tử này là hắn tốn nhiều công sức mới theo đuổi được, nếu nữ tử bình thường cũng không có gì, mấu chốt là trong tay phụ thân nữ tử này nắm có quyền to, là một trong số những đại thần mà phụ hoàng của hắn, Tuyết Dạ đại đế, tín nhiệm nhất, nếu hắn muốn làm hoàng đế thì cần dựa vào thế lực củanphụ thân nàng.
Tuyết Lạn tiến đến, thể hiện tư tháin “Ăn chơi trác táng”, cho mỗi tên thủ vệ một bạt tai, “Là ai cho các ngươi lá gan ngăn đường bổn hoàng tử. Còn không mau mở ra cho ta, ta có lệnh bài của phụ hoàng.”
Vừa nói xong, Tuyết Lạn từ móc ra một lệnh bài trang trọng, giơ lên.
Các hộ vệ nhìn thấy lệnh bài trong tay Tuyết Lạn liền quỳ một gối, tránh đường.
Tuyết Lạn đối cười với nữ tử, chọn một vòng cổ quý báu cho nàng rồi cùng rời bảo khố.
Nhưng không ai biết vào lúc rạng sáng, Hãn hải càn khôn tráo cất trong hộp gấm đặt ở nơi sâu nhất trong bảo khố biến thành một khúc xương.
Nhiều năm sau, Đường Tam tình cờ nhận được hộp gấm này lại phát hiện bên trong chỉ có một khúc xương.
Đương nhiên, đây là chuyện sau này.