“Lão sư, ta...” Tiêu Viêm có hơi chột dạ nhìn sang Dược Trần, hắn vốn tưởng rằng khi Dược lão rơi vào tay Hồn Điện nhất định sẽ chết, ai ngờ điện chủ Hồn Điện lại coi trọng ông ta như thế, giữ ông ta lại. “Phi, đừng gọi ta là lão sư, ta không có nghịch đồ ngỗ nghịch, bất hiếu, bất trung bất nghĩa, nhận giặc làm cha như ngươi.” Dược Trần yếu ớt phun nước miếng lên khắp mặt Tiêu Viêm. Tiêu Viêm sờ nước miếng trên mặt, trong lòng buồn bực ngay cả hồn thể cũng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.