Dịch: Lap Tran ----- Còn không đợi Tiêu Sắt gõ cửa phòng, tiếng cười già nua quen thuộc của Pháp Mã đã vang lên, “Ha ha, trực tiếp vào đi.” Tiêu Sắt đẩy cửa vào, trước mắt chính là một gian phòng rộng lớn có vẻ cổ xưa, vách tường có mấy kệ sách, ở giữa là một bộ bàn ghế cố. “Ngồi đi.” Ngồi sau bàn, Pháp Mã cười nói. Tiêu Sắt gật đầu, rút ghế ngồi xuống, cười nói: “Không biết đêm khuya hội trưởng Pháp Mã tìm ta vì chuyện gì, trong khả năng cho phép, tất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.