Dịch: Lap Tran ----- Ngọc Tiểu Cương ngẩn ra, còn chưa kịp phản ứng thì đã cảm thấy thân thể như bị vật nặng ngàn cân đè xuống. Oành! Tứ chi chổng vó, thân thể ngã xuống tiếp xúc thân mật với nền đá, mặt đá xuất hiện vết nứt mạng nhện, bụi mù bốc lên. Ngọc Tiểu Cương nằm trên nền, miệng phun máu tươi, cơ thể như nát ra, một lúc lâu mới thở ra một hơi, run run rẩy rẩy nói: "Ngươi điên rồi. . . ." "Lớn mật. . ." Hồ Liệt Na khẽ kêu một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.