“Tiêu Viêm?” Huân Nhi khẽ cau mày, nếu Lăng Ảnh không nói, gần như nàng đã quên mất có người như vậy, lúc còn rất nhỏ, Tiêu Sắt đã nói với nàng Tiêu Viêm không phải người tốt, sau này vì Tiêu Sắt rời đi mà bản thân cũng quên mất ký tức năm bốn tuổi đến sáu tuổi, về ngữ khí, cũng từng là bạn chơi với nhau mấy năm, sau này Tiêu Viêm mất thiên phú, tự ti mà chủ động xa cách, quan hệ giữa mình và hắn cũng dần phai nhạt. Bây giờ nghe Tiêu Viêm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.