Dịch: Lap Tran
------
Tu vi đột phá Đấu Sư, Tiêu Sắt đã không có ý định tiếp tục ở lại sơn cốc, chuẩn bị đi trạm tiếp theo.
Sáng sớm hôm sau, Tiêu Sắt thu xếp đồ, đóng cửa cửa sổ, cõng ma kiếm rời khỏi tiểu sơn cốc.
........
Thời gian chậm rãi trôi đi, chớp mắt đã qua bảy ngày.
Trong bảy ngày này, Tiêu Sắt vừa đi đường vừa đào tạo Tử hoả, có Tử Tinh Nguyên cộng sinh phụ trợ.
Một ngày trước khi ra khỏi Ma Thú sơn mạch,Tiêu Sắt đã đào tạo Tử hoả trong cơ thể đến cực hạn thừa nhận của thân thể, sau khi cắn nuốt Tử hoả có thể tăng Phần quyết lên tới Hoàng giai cao cấp, tu vi cũng tăng lên nhất tinh, tấn chức đến Đấu Sư nhị tinh.
Ở một dãy núi phía đông Ma Thú sơn mạch.
Tiêu Sắt đang cầm bản đồ trong tay, chăm chú quan khán.
Bản đồ này hắn mua ở nhà đấu giá Mễ Đặc Nhĩ lúc trước, ghi chép khu vực phía Đông Ma Thú sơn mạch cùng các thành trấn xung quanh.
“Ca ca, sắp ra khỏi Ma Thú sơn mạch sao?” Long Quỳ chậm rãi bay ra từ ma kiếm, dừng bên cạnh Tiêu Sắt, thân mật ôm lấy cánh tay hắn.
“Ừ, nếu đi đường cần tốn mấy ngày, nhưng có Tử vân dực, chỉ cần vượt qua vực sâu phía trước, có thể trực tiếp rời khỏi Ma Thú sơn mạch trước khi trời tối.” Tiêu Sắt hơi mỉm cười, chậm rãi cuốn bản đồ lại, cười nói.
Đang lúc Tiêu Sắt muốn thu bản đồ vào nạp giới thì trong đầu vang tiếng hệ thống:
【 Đinh, thời hạn một tháng đã đến, chúc mừng ký chủ đạt được một lần trao đổi. 】
“Hệ thống, dùng bản đồ trong tay ta trao đổi đi.” Tiêu Sắt nhẹ giơ bản đồ, trong đầu nói.
Ra khỏi Ma Thú sơn mạch, cách không xa sẽ là Hắc Nham thành, sau đó cưỡi ma thú phi hành liền có thể tới sa mạc Tháp Qua Nhĩ, cho nên bản đồ này không còn tác dụng nữa, dứt khoát dùng để trao đổi.
【 Đinh, chúc mừng ký chủ đổi được yếm của Tiêu Huân Nhi trong thế giới ‘ Đấu phá thương khung ’ 】
......
Thành Ô Thản, Tiêu gia.
Tới gần buổi chiều, khi mặt trời sắp lặn, ánh nắng chiều tửa như làn của thiếu nữ lay nhẹ trong gió.
Trên nóc hậu viện có một bóng dáng xinh đẹp đang đứng đón gió, mái tóc đen bay phất phới, váy dài cũng bay bay, ôm sát vào đường cong của thiếu nữ trông cực kỳ mê người.
Thiếu nữ người mặc váy dài tím nhạt, bình tĩnh nhìn nắng chiều, khí chất thanh nhã, tựa như một đóa thanh liên nở rộ giữa thế tục, cao quý mà không dính bụi trần.
Lúc này, thiếu nữ hơi nhíu mày, trong đôi mắt đẹp có chút ưu sầu, hình như có tâm sự.
Yên lặng một lúc lâu, Huân Nhi bỗng nhiên mở miệng, tiếng nói nhẹ nhàng khiến người nghe cảm giác tâm linh được gột rửa.
“Lăng lão, xuất hiện đi!”
Một đám sương đen quỷ dị từ dưới nền đất toát ra, chậm rãi ngưng tụ thành một bóng đen, đúng là Lăng Ảnh, kẻ phụ trách âm thầm bảo hộ Huân Nhi.
“Tiểu thư!” Nhìn bóng dáng xinh đẹp trên nóc nhà, Lăng Ảnh quỳ một gối, giọng điệu lạnh băng nhưng không bất kính nói.
“Lăng lão, Tiêu Viêm ca ca thế nào?” Huân Nhi lạnh lùng liếc Lăng Ảnh một cái, chậm rãi hỏi.
“Thứ cho lão nô vô năng, vẫn chưa tìm được nguyên nhân, hơn nửa năm qua, dù Tiêu Viêm thiếu gia tu luyện thế nào cũng chỉ dừng lại tam đoạn đấu khí, không hề tiến bộ chút nào.” Lăng Ảnh nghe Huân Nhi hỏi, mặt già không khỏi nở nụ cười chua xót.
“Vậy sao, vậy ngươi lui đi!” Ngoài dự đoán của Lăng Ảnh, Huân Nhi không trách cứ hắn.
“Lão nô cáo lui!” Lăng Ảnh gật đầu.
Trong lúc Lăng Ảnh đứng dậy muốn trốn vào chỗ tối thì Huân Nhi lại lên tiếng qua, “Từ từ....”
“Tiểu thư có gì phân phó.” Khôi phục tư thế quỳ một gối, Lăng Ảnh cung kính nói.
Chần chờ một lát, Huân Nhi chậm rãi mở miệng nói: “Tiêu Sắt biểu ca thế nào?”
Từ sau hội nghị gia tộc nửa năm trước, sau khi Tiêu Sắt thì thầm bài hát thiếu nhi bên cạnh nàng, lòng Huân Nhi liền hoàn toàn rối loạn, rõ ràng không biết bài nhạc thiếu nhi đó nhưng lại cảm giác vô cùng thư thái, giống như đã từng nghe qua.
“Tiêu Sắt?” Lăng Ảnh nghe xong nhíu mày, từ khi nào mà tiểu thư nhà mình lại hứng thú với người khác ngoại trừ Tiêu Viêm, chần chờ một lát hắn mới bẩm báo: “Tiêu Sắt đã rời khỏi thành Ô Thản.”
“Rời khỏi thành Ô Thản? Rời khỏi khi nào? Hắn đi đâu?” Nghe được Tiêu Sắt rời đi, Huân Nhi xoay người nhẹ nhàng nhảy, thân hình chậm rãi rơi xuống trước mặt Lăng Ảnh, có chút gấp rút hỏi.
“Lão nô cũng chỉ biết sau khi hắn rời đi mấy tháng cho nên cũng không xác định được hắn đi nơi nào, nhưng thông qua thủ vệ cửa đông thành Ô Thản biết được nửa năm trước có một thiếu niên khoác áo đen, đeo mặt đi ra ngoài, dáng vẻ rất giống Tiêu Sắt, lão nô suy đoán rất có khả năng là đi phía đông Ma Thú sơn mạch.” Lăng Ảnh lắc lắc đầu, kiên nhẫn giải thích.
“Ma Thú sơn mạch, nửa năm trước, hắn đã đi lâu như vậy rồi sao?” Sắc mặt Huân Nhi ảm đạm, không biết vì sao trong lòng có chút buồn, giống như mất đi vật quan trọng.
“Không có chuyện gì nữa, ngươi lui đi.” Huân Nhi phất tay, thất hồn lạc phách xoay người đi vào phòng.
Nhìn Huân Nhi biến đổi bất chợt, Lăng Ảnh thở dài một hơi, hóa thành sương đen biến mất.
Trong khuê phòng, tay Huân Nhi che ngực vì cảm thấy hơi khó chịu, chậm rãi đi đến giường, đang lúc muốn nằm xuống nghỉ ngơi thì cảm thấy bộ ngực chợt lạnh, có gì đó cấn cấn, rất không thoải mái.
Huân Nhi tức khắc chấn động, duỗi tay cởi bỏ bên hông đai lưng, mở ra áo trên, mặt đẹp tức đỏ lên, không biết khi nào mà yếm nhỏ đáng yêu của nàng đã biến thành một tấm da dê.
........
【 Đinh, chúc mừng ký chủ đổi được yếm của Huân Nhi】
“Mẹ nó.” Nghe tiếng hệ thống nhắc nhở, Tiêu Sắt thầm mắng một tiếng, không có lấy khỏi kho hàng hệ thống, hiện giờ Long Quỳ vẫn đang bên cạnh, hắn không muốn bị hiểu lầm là tên biến thái.
Tiêu Sắt thuận lợi rời khỏi Ma Thú sơn mạch, nghỉ ngơi một đêm, sáng hôm sau đã tới Hắc Nham thành.
Nộp phí vào thành, thông qua tường thành có chút âm u, mấy tháng rồi Tiêu Sắt mới trở lại xã hội nhân loại, tiếng người ồn ào làm kẻ thích yên tĩnh như Tiêu Sắt hơi đau đầu.
“Ca ca, hiện tại chúng ta sẽ cưỡi ma thú phi hành đến sa mạc Tháp Qua Nhĩ sao?” Tiếnt Long Quỳ chợt vang lên trong đầu.
Tiêu Sắt đáp lời: “Đi Hiệp hội Luyện dược sư trước, khảo hạch Luyện dược sư nhị phẩm. Cắn nuốt dị hỏa cần ba loại đồ vật, Nạp linh, Huyết Liên đan ngũ phẩm cùng với Băng linh hàn tuyền, ta đã gom đủ tài liệu cơ bản của Huyết Liên đan ở Ma Thú sơn mạch, còn kém một viên ma hạch tam giai, còn Nạp linh cùng Băng linh hàn tuyền thì không có tin tức, dùng thân phận Luyện dược sư sẽ dễ dàng thu thập mấy thứ này hơn.”