"Sao không thấy Cổ Hà?” Tiêu Sắt thuận miệng hỏi Vân Vận. Ngay từ đầu, Tiêu Sắt đã quan sát mọi người, lại phát hiện ở trong sân, căn bản không có bóng dáng của Cổ Hà. Đối với lão tiểu tử Cổ Hà này, ngoại trừ thích Vân Vận ra, những chỗ khác Tiêu Sắt đều không thấy ghét. Làm người cũng được. Nếu Hải Minh có hắn gia nhập, sẽ như hổ có thêm cánh. Nghe vậy, đôi mắt đẹp của Vân Vận liếc hắn một cái, không có trả lời, rõ ràng nàng vẫn còn có hơi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.