Dịch: Lap Tran ----- “Bị kẻ thần bí mang đi?” Nghe vậy, Tiêu Sắt hơi ngẩn ra, có chút kinh ngạc nói. “Sau đó ta tìm kiếm hơn mười năm cũng chưa từng phát hiện bóng dáng muội muội. Không biết còn sống hay đã chết.....” Mỹ Đỗ Toa khẽ gật đầu, lau nước mắt, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Sắt có chút khác lạ. Nhận ra sự khác lạ trong mắt Mỹ Đỗ Toa, khoé miệng Tiêu Sắt co rút, yếu ớt hỏi: “Không phải ngươi hoài nghi người mang muội muội ngươi đi chính là ta chứ.”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.