Cô hít một hơi thật sâu, mặc dù lại khắc chế, trong giọng nói vẫn mang theo run rẩy, "Tôi là Khâu Thiên Dương, Bạch Thiến Thiến chân chính đã chết." Cô nhìn anh, vẻ mặt của anh thực bình tĩnh, anh là người trấn định như thế, tựa hồ trời sụp đất nứt vẫn không thể làm trong lòng anh nổi lên một tia gợn sóng. Người như vậy làm người sợ hãi, nhưng cố tình người như vậy lại khiến người ta cảm thấy an toàn. "Đời trước, tôi là vợ Ngôn Hạo Vũ." Anh trầm mặc một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.