Tưởng Thiên Vi ngồi xuống cạnh bà ta, vẻ mặt giống như ngày thường giải thích: “Ba nuôi muốn đưa con đi tham quan nhà ông ấy, vì vậy con đã đi đến đó, nhưng nhà ông ấy lớn quá, tham quan xong thì trời đã tối, ba nuôi bèn giữ con ở lại một đêm, con không gọi điện thoại về là lỗi của con, mẹ đừng nóng giận nữa.” Liêu Phẩm Phương trừng cô ta một cái nhưng lại không nói gì thêm nữa, có thể thấy được bà ta cũng không còn quá tức giận, thấy thế...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.