Đúng thật là, nên đến vẫn sẽ đến. Bạch Thiến Thiến đã sớm chuẩn bị tâm lý, nghe được lời này của anh ta cũng chỉ làm ra vẻ xin lỗi và hỏi: "Vậy có thể quấy rầy đến Ngôn tiên sinh hay không?" "Sẽ không." Anh ta cười hào phóng, trong ánh sáng u ám, khuôn mặt tuấn tú của anh ta càng thêm quyến rũ chết người. Ngôn Hạo Vũ nói xong liền muốn duỗi tay lại đỡ cô. Bạch Thiến Thiến không đợi anh ta đưa bàn tay đến trên người cô thì đã đứng dậy và...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.