"Đến tột cùng em có cái gì tốt, tại sao có thể làm cho anh sống không bằng chết thế này?" Thanh âm của anh càng nói càng thấp, nói tới đây anh đột nhiên ngẩng đầu lên, Bạch Thiến Thiến ngạc nhiên phát hiện trong mắt anh đỏ ửng tựa hồ dày đặc hơn trước rất nhiều, nếu không phải trong mắt anh không có nước mắt, cô thật sự hoài nghi có phải là anh khóc không. Khóc? Làm sao có thể? Người như Liêu Định Hiên, cái gì có thể làm cho anh khóc chứ? Nhưng mà...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.