Edit: Bạch Lam Beta: Lee Bao Nhưng anh không để ý tới sự phản kháng của cô, ôm cô thật cẩn thận bước ra khỏi phòng của Tiểu Nhã, đi vào trong phòng của anh ta. Anh ta ôm cô ngồi lên ghế, ôm eo cô, dùng trán mình cọ vào trán của cô, nhẹ giọng hỏi cô: “Có nhớ tôi không?” Cô không trả lời. Ngôn Hạo Vũ cũng không mất mát, lại nói: “Không nhớ tôi cũng không sao, tôi nhớ em là đủ rồi.” “Tôi không ở nhà, em và Tiểu Nhã có ngoan ngoãn ăn cơm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.