Bạch Như Phong không trả lời, cô im lặng, cũng không biết đang suy tư cái gì, một lúc sau cô mới hít một hơi thật sâu rồi nói: “Anh nghỉ ngơi cho tốt đi!” Nói xong thì lập tức xoay người rời đi. Nghe những lời này của Phùng Thiên Cảnh, không phải Bạch Như Phong không tức giận, nhưng không thể không nói, những lời này vẫn ghim vào sâu trong lòng cô. Đến khi về đến thì trời đã khuya, bác Phương vẫn còn đang đợi cô, thấy cô tiến vào thì ông ấy lập tức bưng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.