Xe chạy tới bên ngoài Đá Màu thì dừng lại, Bạch Thiến Thiến đang muốn rút tay ra, không ngờ người nào đó lại nắm càng chặt, Bạch Thiến Thiến kinh ngạc nhìn anh, "Em tới rồi." "Không nói tạm biệt với anh à?" "..." Bạch Thiến Thiến mỉm cười với anh, "Liêu tiên sinh, buổi chiều gặp lại." Nhưng bàn tay nắm tay cô vẫn không buông ra, Bạch Thiến Thiến đang muốn hỏi anh còn có chuyện gì, lại nghe được anh nói: "Hiện tại đến lượt anh tạm biệt em." Sau đó dưới tình huống cô hoàn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.