Bạch Như Phong cũng không muốn lại nói lời vô nghĩa với anh, nếu đã đồng ý rồi thì cô cũng đi thẳng qua, sau đó lại ung dung thong thả ăn hết bữa sáng, Phùng Thiên Cảnh vô cùng hài lòng với biểu hiện của cô, anh bước đến bên cạnh cô, sờ lên đầu của cô rồi dịu dàng nói: “Như Phong nhà chúng ta ngoan quá.” Bạch Như Phong gỡ móng vuốt của anh ra, ánh mắt cô nhìn anh hiện lên ý cảnh cáo: “Anh muốn chết phải không?” Không giống như những cấp dưới của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.