Anh cười cười đầy bất lực, ung dung thong thả bước tới chỗ cô, sau đó đến đứng ở trước mặt cô, nhìn cô rồi nở nụ cười, cuối cùng anh cũng không nói lời nào. Bạch Thiến Thiến vô tình ngẩng đầu lên mới phát hiện Liêu Định Hiên đang đứng ở trước mặt mình, bởi vì đã từng sống trong quân đội, nên khi anh đứng, thân thể luôn theo thói quen đứng thẳng tắp, Bạch Thiến Thiến phải ngẩng cao đầu mới có thể nhìn thấy được mặt anh. Khóe miệng anh khẽ cong lên, trong mắt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.