“Ngay lúc con vừa mới trở về sau ca trực đêm.” Liêu Phẩm Phương ôm ngực ngơ ngác ngồi lên giường, một hồi lâu mới nói: “Nói như vậy, không phải là con sẽ thành ông chủ sao?” Tưởng Thiên Hải nâng cằm, khá đắc ý: “Không phải như vậy sao?” Hà Tú Dĩnh nghe được lời đó của anh ta cũng sững sờ, lúc này cũng hoàn hồn rồi lại phấn khích nói: “ Không phải tốt hơn nhiều so với ở Trường Nhạc sao? Tưởng Thiên Hải khịt mũi: “Khởi đầu và kết thúc khá hơn nhiều! Chính...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.