‘Vân Hải Dương: Nhiệm vụ học tập cũng tương đối nhẹ nhàng mà, hơn nữa đi quán bar thì phải có người trả tiền, cho nên tôi mới kéo Tồn Viễn đi theo.’ ‘Lý Tồn Viễn: Cậu có nghe người ta nói hay không hả.’ ‘An Lương: Không hổ danh là Hải Dương, xác thật chính là mùi vị đó.’ ‘Tiền Tiểu Cương: Nhắc đến đây, Hải Dương cậu được đấy, mọi người đều biết cậu có tiền, nhưng như thế này thì keo kiệt quá rồi.’ ‘Vân Hải Dương: Không phải tôi, tôt không có, cậu đừng có mà...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.