“Được!” Hoàng Quốc Tường trực tiếp đồng ý. “Vui thế sao?” An Lương hỏi ngược lại. Hoàng Quốc Tường bình tĩnh trả lời: “Nợ cậu một ân tình thì nợ thôi, dù sao khi nào cậu cần tôi trả ân tình này, tôi cũng sẽ không vi phạm nguyên tắc.” “Quả nhiên là anh!” An Lương bật cười. “Chuyện đó tiến hành thế nào rồi?” Hoàng Quốc Tường hỏi với thái độ úp úp mở mở. An Lương cố ý nói đùa: “Chuyện nào chứ?” “Cậu biết mà.” Hoàng Quốc Tường có chút lo lắng. “Ồ!” An Lương giả vờ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.