Sự tôn trọng giữa người với người là lẫn nhau, có tiền là có thể muốn làm gì thì làm, nhưng có một số việc ngoài mặt người ta phục nhưng trong tâm không phục. An Lương xin nghỉ xong, cậu chuẩn bị ôm lấy Trần Tư Vũ đi đến phòng ngủ chính nằm ngủ. Nhưng cậu vừa có động tác, Trần Tư Vũ đã ôm lấy cậu. Trần Tư Vũ nhỏ giọng nỉ non: “Đừng rời khỏi em.” “Đừng rời xa em.” Trần Tư Vũ vẫn còn nằm mơ nói mộng. “Thật ngốc!” An Lương nhẹ nhàng vuốt ve...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.