10 giờ 15 phút tối. Con mèo lớn Đế Đô đang nằm trong lòng của An Lương, tai phải áp vào ngực An Lương, lắng nghe tiếng tim đập mạnh của anh, An Lương vuốt ve mái tóc mượt mà của cô giống như đang vuốt ve con mèo. “Tư Vũ, em đói chưa?” An Lương hỏi. Trần Tư Vũ rên rỉ: “Em không tiếp nữa đâu!” ??? Con mèo lớn Đế Đô này có phải nghĩ lệch lạc rồi không? “Bốp!” An Lương đánh con mèo lớn Đế Đô, anh hừ hừ nói: “Ý của anh là ăn bữa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.