An Lương cười nham hiểm, nói: “Kẻ bị giết chính là những kẻ độc thân!” Khi giọng của An Lương vừa buông ra, tiếng “bíp” mở cửa vang lê. Lưu Linh mang theo một túi nguyên liệu trở lại, An Lương đi tới kiểm tra, sau đó chủ động đi tới giúp xách túi. Lưu Linh cũng không từ chối, bởi vì từ chối trái lại càng thể hiện rõ ý. An Lương xách túi nguyên liệu đi vào phòng bếp, anh nói đùa: “Không phải chứ, dì ơi, dì thật sự định nấu ăn sao?” Mặt Lưu Linh đỏ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.