Chàng trai trẻ lại phàn nàn: “Giá của cô quá thấp!” “Cậu chỉ là một tên vô danh, tôi bằng lòng mua thì cậu phải nên cảm tạ trời cảm tạ đất mới phải!” Chu Ngọc nói không hề khách sáo. “Còn nữa, những tác phẩm trước đó anh đã giúp đồng nghiệp của mình ký gửi và đem bán, bày hết ra đây cho tôi, tôi muốn lựa một lần.” Chu Ngọc nói thêm. Chàng trai trẻ trả lời trong bất lực: “Tôi biết rồi mà.” Nói xong, chàng trai trẻ nhìn về phía An Lương và Triệu Uyển...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.