"A...! An Lương! Anh là đồ xấu xa.” Lý Tịch Nhan nũng nịu mắng. An Lương cười ha ha, thậm chí anh còn vén chăn Lý Tịch Nhan lên: "Mau rời giường đi, bên anh đã hẹn xong thời gian, cho nên động tác của em cần phải nhanh hơn một chút. Khi chúng ta đến thì cũng vừa kịp lúc.” "Anh có hẹn với ai thế?" Lý Tịch Nhan hỏi. "Đợi lát nữa trên đường anh sẽ nói, em mau đứng dậy rửa mặt đi." An Lương nhắc nhở. "Ừm!" Lý Tịch Nhan đáp lại: "Vậy anh mau đi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.