“An Lương, sao con lại ngẩn ra thế?” Tôn Hà gọi An Lương, bà đã bưng bánh trôi lên bàn. “À à!” An Lương phục hồi tinh thần. “Nghĩ cái gì?” An Thịnh Vũ thuận miệng hỏi. An Lương đáp lại: “Con nghĩ năm nay có phải nhà chúng ta vẫn giống mấy năm trước, họ hàng xa lại đến chúc tết, hầu hết còn có người muốn mang quà Tết, sau đó hai người nhìn quan hệ thân thiết mà xử lý?” “Không phải hàng năm vẫn như thế sao?” An Thịnh Vũ đáp lại. Tôn Hà phủ định...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.